Chương 59: Chương Kết (3) - Em rất đẹp! Nhưng Cố Thịnh lại không thấu hiểu cho tâm trạng của cô lúc này, nghe thấy cô rốt cuộc cũng đồng ý, khuôn mặt lo lắng suy tư vừa nãy lập tức trở lên tươi roi rói, không kiềm chế được ôm Duyệt Duyệt vào lòng.
“Quá tốt, anh biết mà, em là người có tấm lòng thiện lương nhất!” Cố Thịnh thở hắt ra khoan khoái, hắn đánh cược thắng rồi. Hắn tiếp tục động não, bản thân nhất định phải tận dụng cơ hội này, dập tắt ý định muốn rời xa hắn của Duyệt Duyệt. Tóm lại suốt cuộc đời này hắn không có ý định để người phụ nữ của hắn rời xa hắn, dù là một bước.
Hành động đột ngột của hắn khiến cô nhíu mày, đúng lúc muốn thoát khỏi lồng ngực của hắn, bên tai lại nghe thấy hắn nói.
“Tiểu Ngữ có thai rồi !”
Câu nói này làm cho hành động muốn đẩy hắn ra đột ngột sững lại.
“ Thật không? “ Có thai rồi ư? Đây là chuyện rất đáng mừng, Cận Hạo Nhiên sắp làm ba rồi sao?
Trên mặt hiện lên sự vui mừng, cô thật lòng vui mừng thay cho hai người họ. Giây phút này cô như quên đi sự suy tư lúc nãy, quên luôn cả việc Cố Thịnh đang ôm cô, hai người cứ như vậy ôm nhau. Trong mắt Cố Thịnh lóe lên tia xảo quyệt, thì ra Duyệt Duyệt của hắn khi vui mừng sẽ đắm chìm trong tâm trạng của cô. Như vậy hắn sẽ lợi dụng đặc điểm này của cô để tạo cơ hội cho mình.
Tuy rằng có chút tiểu nhân, nhưng vì có thể theo đuổi được Duyệt Duyệt, để trước mặt con trai mình có chút mặt mũi, cho dù là tiểu nhân hơn nữa, hắn cũng không ngại.
Chỉ cần không làm tổn thương cô là được!
Ánh mắt nhìn về hướng hai con đang chơi, vừa đúng lúc bắt gặp ánh nhìn của Hạo Hạo, Cố Thịnh lộ ra tia đắc ý, giống như đang khoe khoang thành quả thắng lợi của mình. Vốn nghĩ con trai sẽ lộ ra thần sắc khuất phục, ai ngờ lại thấy cậu nhóc nhếch mày, vẫn có vài phần xem thường, đáy mắt như lộ rõ: Chỉ có một cái ôm thôi, quan trọng gì chứ? Ôm kiểu như thế, con chả mất tí sức lực nào cũng có được!
Sắc mặt Cố Thịnh lập tức trầm xuống, đứa con trai này, sinh ra là để làm khắc tinh của hắn!
………………
Những ngày sau đó của Cố Thịnh, hắn giống như phân thân làm 3 người, mỗi sáng đều đúng giờ đem bữa sáng đến trình diện 3 mẹ con, sau đó đến công ty giải quyết công việc, còn sắp xếp thời gian chuẩn bị hôn lễ cho em gái, nhưng hắn vẫn không hề thấy mệt. Tuy rằng thời gian 5 năm qua, hắn chưa bước vào công ty một bước, nhưng dựa vào đầu óc sinh ra để làm kinh doanh như hắn, lại chỉ cần vài ba ngày là có thể hiểu rõ đại khái công việc, cả tập toàn dưới sự lãnh đạo của hắn hoạt động bình thường.
Hôn lễ của em gái, hắn nhất quyết phải tổ chức long trọng nhất. Cố Thịnh quay trở về lãnh đạo tập đoàn Cố Thị, tin tức này liên lục vài ngày luôn đăng trên trang bìa các tờ báo lớn. Giới thương nhân của thành phố A đều âm thầm tìm cơ hội nịnh nọt lấy lòng hắn. Vì bọn họ đểu hiểu rõ, Cố Thịnh lần nữa nắm quyền, nhất định sẽ gây ra sóng gió lớn trên thương trường giống như 5 năm trước.
Giá cổ phiếu của tập đoàn Cố Thị liên tục tăng, Cố Tâm Ngữ vốn có chút lo lắng, lúc này đã yên tâm cùng chồng chưa cưới đi thử áo cưới, đợi nửa tháng sau cử hành hôn lễ!
Cận Hạo Nhiên đưa cô đến Studio áo cưới xong, đúng lúc nhìn thấy người đang đứng chờ là Duyệt Duyệt.
“Chị dâu….” Cố Tâm Ngữ đã thoát khỏi hình ảnh người phụ nữ trên thương trường, nghiễm nhiên trở thành một cô gái nhỏ khiến người ta yêu chiều, nép mình bên cạnh Hạo Nhiên, khuôn mặt ngập tràn hạnh phúc.
Tiếng xưng hô đó khiến Duyệt Duyệt có chút ngại ngần, gượng cười “ Mau đi thử áo cưới! Anh trai em đã nhờ nhà thiết kế bên Pháp thiết kế vài bộ cho em , vừa được đưa đến, chỉ đợi em lựa chọn bộ em thích nhất thôi!”
Duyệt Duyệt không thể không thừa nhận, hắn đối quá tốt với Cố Tâm Ngữ không còn gì để nói, 5 năm trước cũng vậy! 5 năm sau cũng vậy!
“Chị dâu đi thử với em đi” Cố Tâm Ngữ buông tay Cận Hạo Nhiên, vui vẻ khoác tay cô, làm cho Duyệt Duyệt nhất thời không biết từ chối sao.
Tả Tình Duyệt gật đầu với Hạo Nhiên, rồi cùng Tiểu Ngữ bước vào, Cận Hạo Nhìn hai người phụ nữ đó, khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc, hắn sắp kết hôn rồi, nhưng Duyệt Duyệt và Cố Thịnh thì sao?
Ở bên trong …..
Cố Tâm Ngữ thay xong áo cưới, cái thai mới có vài tuần không ảnh hưởng đến vòng eo của cô, Tả Tình Duyệt nhìn thấy Tiểu Ngữ mặc áo cưới, đẹp tựa thiên thần, trong đầu xuất hiện hình ảnh bản thân mình mặc áo cưới trước đây. Lúc đó cô đã cho rằng mình là người hạnh phúc nhất trên thế gian, nhưng…..nghĩ tới gì đó khiến nụ cười trên nét mặt cô vụt tắt.
Từ trong gương nhìn thấy sự khác lạ của Duyệt Duyệt, Cố Tâm Ngữ nhíu mày quay đầu lại, thân mật kéo tay cô “ Chị dâu, chị cũng thử một bộ đi ?”
Cố Tâm Ngữ đề nghị khiến cô không có thời gian suy nghĩ về chuyện đau lòng trước đây, ngạc nhiên nhìn Tiểu Ngữ, lắc đầu liên tục.” Không! Em mới là cô dâu ! Chị thử làm gì?”
“Ai nói không được? anh trai chuẩn bị nhiều váy cưới thế mà, với lại hình dáng chị dâu với em gần gần nhau, nhất định sẽ vừa vặn, thử đi chị, được không?” Cố Tâm Ngữ nhất quyết muốn cô phải thử, đương nhiên không dễ bỏ cuộc, nhõng nhẽo hết sức như trẻ con thuyết phục cô, không đạt mục đích không chịu buông.
Cuối cùng Tả Tình Duyệt cũng không thoát khỏi được miệng lưỡi ngọt ngào của Tiểu Ngữ đành phải gật đầu, được sự đồng ý của Duyệt Duyệt, Cố Tâm Ngữ như cô gái nhỏ giành được món đồ chơi của mình, vui mừng khôn xiết kéo tay Duyệt Duyệt đi thử đồ. Cuối cùng cả hai người đều thích một bộ áo cưới vô cùng lộng lẫy hoa lệ, không bao lâu đợi Tả Tình Duyệt thay xong áo cưới bước ra. Tiểu Ngữ nhìn người phụ nữ trước mắt, há hốc miệng, đôi mặt dường như bám chặt trên thân thể cô không sao dời mắt được.
“Chị dâu, chị đẹp quá !” Cố Tấm Ngữ nói ra sự cảm nhận trong lòng, cô phát hiện, bản thân đứng trước Duyệt Duyệt, dung mạo như kém đi vài phần, hèn chi trước đây Hạo Nhiên lại yêu chị dâu, nếu cô là đàn ông, cô cũng sẽ yêu!
“Em mới đẹp nhất.” Duyệt Duyệt được khen xấu hổ không dám nhìn Tiểu Ngữ, chuyển ánh mắt nhìn vào trong gương, dường như không dám tin, cô gái trong gương chính là cô.
5 năm trước cô dâu cùng bước vào lễ đường với Cố Thịnh mang vẻ tinh khiết trong sáng, nhưng hình dáng cô hiện tại trong sự tinh khiết đó có vài phần trưởng thành, giống như thiên sứ và ác quỷ dung hòa vào nhau, mê hoặc ánh mắt người nhìn, cam tâm tình nguyện trầm luân trong cảm giác bị mê hoặc đó, ngay cả khi biết nó là địa ngục cũng cam tâm tình nguyện bước vào. “Em rất đẹp!” Cố Thịnh không nghĩ tới vừa bước vào thì được nhìn một bức tranh như vậy, chiêm ngưỡng cô không chớp mắt, không kìm được mà cất lời khen, nhưng lại khiến Duyệt Duyệt mắc cỡ không biết phải làm sao.
Chương 60: Chương Kết (4) - Sự mê hoặc của thiên sứ & ác ma “Á…” Duyệt Duyệt muốn trốn, lại bị Cố Thịnh tức tốc kéo lại, hình ảnh đẹp như vậy, hắn sao có thể để nó biến mất nhanh chóng như vậy?
“Xin lỗi, tôi không cố ý….” Duyệt Duyệt gấp rút muốn giải thích, đây là áo cưới của Tiểu Ngữ, cô lại mặc nó trên người, xui xẻo lại bị hắn nhìn thấy, vạn nhất hắn lại hiểu lầm cô thì sao đây?
“Đừng đi! Không có lỗi, để anh được ngắm em kĩ hơn nào!” Cố Thịnh vươn tay ôm cô từ phía sau, để cô muốn trốn cũng không trốn được, chỉ có thể yên phận bị hắn giam cầm ở trong vòng tay hắn, mặc cho hắn thưởng thức mùi hương trên cơ thể cô.
Giọng nói của hắn như có phép thuật, khiến cô như ngà ngà say, không thể không làm theo lời hắn, cảm nhận được lồng ngực vững chắc của hắn, ở phía trước khuôn mặt cô tức tốc đỏ ửng, giây phút này giống như quay về lúc họ cử hành hôn lễ, giống y chang tâm trạng hồi hộp so sợ lúc đó!
Cố Thịnh khát vọng người phụ nữ trong gương kia, nếu như cô có thể vì hắn mà mặc áo cưới lần nữa thì tốt biết mấy!
“Sao anh đột nhiên lại tới?” Duyệt Duyệt hỏi, thử phá vỡ không khí mờ ám của hai người, cô có thể nhìn thấy ánh mắt của hắn trong gương ngóng bỏng như vậy, sợ rằng cô không thể kháng cự được bị hắn thu hút.
“Anh ra ngoài có chút chuyện, vừa đúng lúc đi ngang qua đây, nhìn thấy Hạo Nhiên ở bên ngoài,vì vậy nên vào xem chút.” Trên thực tế hắn biết hôm nay cô đi cùng em gái đến thử áo cưới, không ngại đem công việc giao cho cấp dưới, tự mình lái xe đến đây, may là không đến trễ, không những vậy còn đến rất đúng lúc, vừa vặn nhìn thấy bộ dáng cô mặc áo cưới!
Hít hà hương thơm được tản mát ra từ thân thể cô, tinh thần của hắn khẽ ngẩn ra, giống như bị trúng hương mê, bàn tay vô thức lần mò lên trên, khám phá trên thân thể cô, nhẹ thổi hơi bên vành tai cô, khiến cơ thể cô run rẩy co rút lại.
“Ừm….” Tả Tình Duyệt ngẩn ngơ phát ra âm thanh ngâm nga, đúng lúc muốn đẩy hắn ra, nhưng đôi môi đã bị hắn phong tỏa, Cố Thịnh dịu dàng liếm môi cô, hắn yêu chết mất cánh môi mềm mại đó, càng hôn càng say mê, bản thân hắn có thể là 5 năm trước đã yêu bờ môi xinh đẹp này, say mê từng nơi tưng nơi trên thân thể cô.
Hắn không muốn buông cô ra, thậm chí còn muốn cô nhiều hơn nữa, Duyệt Duyệt của hắn lúc này mềm mại động lòng người như thiến sứ, khiến hắn không ngừng muốn che chở, lại giống như ác quỷ hấp dẫn anh phạm tội!
Nghĩ đến bữa tiệc hôm trước, bản thân hắn đã tận hưởng khoái cảm cực độ, Cố Thịnh phía dưới bụng ngay tức khắc nóng rực căng cứng” Duyệt Duyệt….anh muốn em!”
Lời Cố Thịnh vừa nói khiến cô sững sờ, dường như không dám tin lời hắn, cô vốn nghĩ chỉ là cái hôn thôi có gì đâu, lại không nghĩ đến hắn ta dám…..
Trên mặt bốc ra tia nóng giận.
“Không! Không được, có người!” Duyệt Duyệt nghĩ tới hoàn cảnh hiện tại, vừa rồi Cố Tam Ngữ cũng đang ở trong phòng, trong lòng khiếp sợ, bản thân quên mất còn có Tiểu Ngữ ở đây, để hắn hôn cô, điều này….nhưng cô lại nhìn lại khắp phòng, lại phát hiện ngoài hai người ra, không còn nhìn thấy bóng dáng nào khác.
Giống như nhìn rõ sự lo lắng của cô, Cố Thịnh nhẹ nhàng cắn vành tai cô “ Tiểu Ngữ rất hiểu chuyện, lúc anh bước vào, nó đã tự động bước ra rồi!”
Anh em hai người này thật quá hiểu ý nhau!
“Á…” mặt cô càng ngày càng đỏ, vậy cô ấy không phải càng hiểu rõ hơn hai người họ ở trong phòng…sự mờ ám này cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được!
“Đáp ứng anh, anh muốn em.” Cố Thịnh như nhịn đến cực điểm rồi, máu huyết trong cơ thể đều đang kêu réo muốn được giải phóng ra ngoài, nhưng nếu cô không gật đầu, hắn lại không dám đụng vào cô, ngay cả đôi bàn tay ham muốn cơ thể cô cũng dừng lại. Hắn sợ hãi nếu tiếp tục, dù cho là Duyệt Duyệt không đồng ý, hắn cũng không thể dừng lại, đến lúc đó lại làm cô tổn thương!
“Nhưng…” Tả Tình Duyệt thấy bộ dáng vô cùng đau khổ của hắn, trong lòng thấy thương xót, dù sao cô vân yêu hắn, không nỡ nhìn hắn bị dục vọng hành hạ, nhưng lại nghĩ đến mối quan hệ của họ hiện tại, hôm đó tại bữa tiệc lau súng bị cướp cò đó đã là cực hạn rồi, bây giờ nếu tiếp tục nữa thì gữa họ càng khó cắt đứt.
“Sẽ không có người bước vào.” Cố Thịnh tiếp tục mê hoặc cô, anh bây giờ giống như con sói xám, đang dụ dỗ nuốt chửng cô bé quàng khăn đỏ thơ ngây.
Cảm nhận được phía dưới bụng mình bị áp sát một vật rất cứng, Tả Tình Duyệt ngẩn ngơ, giống như cơ thể cô nghe theo lời trái tim cô, khẽ gật đầu.
Cố Thịnh nhìn thấy cô gật đầu, trong lòng vui sướng, giống như nhận được phần thưởng to lớn nhất, cũng không cần tiếp tục kìm nén sóng tình không ngừng tuôn trào như thác lũ, mặc nhiên cho dục vọng của mình kêu gào, tức tốc muốn giải phóng ngay.
Duyệt Duyệt cảm nhận được nhiệt tình trong hắn, không giống sự độc đoán tàn nhẫn của 5 năm trước, không giống như trên bữa tiệc trước cẩn thận dè dặt từng chút, lúc này có sự ôn nhu và sự phản ứng nguyên sơ của cơ thể.
Cô từ trước tới nay không sao chống lại được sự khêu gợi dẫn dắt từ hắn, không giống như 5 năm trước bá đạo tàn nhẫn, hiểu được phải dùng cách nào mới khiến cô lập tức đắm chìm trong biển tình, bị cuốn vào trong cơn khoái cảm.
Cảm nhận được bàn tay hắn đang cởi bỏ bộ váy cưới cô đang mặc trên người, chưa kịp tháo xuống áo cưới thì đã cảm thấy có vật cực rắn nóng rực đặt giữa hai đùi cô.
“Đợi chút….” Tả Tình Duyệt theo bản năng kêu lên.
Đột nhiên bị ngừng lại Cố Thịnh cau mày, khuôn mặt đẹp trai của hắn vì nín nhịn dục vọng mà rất bức xúc, “ sao vậy em yêu?”
“Em đang mặc áo cưới trên người, nếu như…nếu như làm bẩn…” Duyệt Duyệt không biết phải nói sao, cô thậm chí còn cảm thấy việc cô vừa đồng ý với hắn rất hoang đường! Cố Thịnh chỉ cười không thèm quan tâm, thì ra là vì chuyện này, “ Yên tâm”
Chương 61: Chương Kết (5) - Ác giả ác báo Trong phòng sự nhiệt tình dần dần dâng cao, bên ngoài Cận Hạo Nhiên giúp Tiểu Ngữ chọn áo cưới. “Bọn họ sao vẫn chưa đi ra?” Cận Hạo Nhiên mấy lần nhìn về phía cánh cửa đóng chặt kia, khẽ nhíu mày, ngay cả hắn cũng không nghĩ đến Cố Thịnh đột ngột đến đây, hắn có nghe nói hắn ta dạo gần đây một người phải làm công việc của ba người, không phải rất bận rộn sao?
“Sao anh lại trở nên ngốc đột xuất thế?” Cố Tâm Ngữ nhìn người đàn ông hàng ngày rất thông minh của mình, anh trai bước vào đó lâu như vậy đã xảy ra chuyện gì rồi? không cần suy nghĩ cũng hiểu mà!
Hắn cũng sắp làm ba rồi, việc như vậy cũng không nhìn ra!
Ánh mắt của Cố Tâm Ngữ có chút mờ ám khiến hắn chững lại, lập tức hiểu ra ngay, gượng gạo cười, xem ra hắn lo lắng cho Cố Thịnh là thừa rồi!
Đợi Cố Thịnh và Duyệt Duyệt đi ra đã là chuyện của 2 giờ sau đó. Cố Tâm Ngữ nhìn họ bước từ phòng ra, ánh mắt lóe lên sự dí dỏm chọc ghẹo, thân mật bước đến khoác tay anh trai “ Anh cả không nhìn em mặc áo cưới !”
Giọng điệu rất ganh tỵ, nhìn thấy anh trai cô khuôn mặt rực rỡ như mùa xuân thì đã biết, chị dâu và anh trai ở chung phòng, không nghi nghờ gì con thỏ trắng nhỏ bé đã rơi vào hang ổ sói, khẳng định là bị nuốt chửng đến xương cốt cũng không chừa.
Lời của Tiểu Ngữ làm khuôn mặt cô đỏ vì mắc cỡ càng trở lên đỏ au, như muốn tìm lỗ chui xuống, nghĩ đến hai người họ vừa làm ở trong phòng, thời gian lâu như vậy, đủ khiến cho người ta suy nghĩ liên tưởng, điều này làm sao khiến cô ngẩng mặt lên được trước Tiểu Ngữ.
“Đi, đi bảo chồng chưa cưới ngắm em mặc!” Cố Thịnh nhăn mày, nhìn thấy khuôn mặt mắc cỡ đỏ au của Duyệt Duyệt, nhìn Tiểu Ngữ trách móc, rõ ràng biết Duyệt Duyệt xấu hổ, Tiểu Ngữ thật nghịch ngợm!
“Được, người em gái như em đây sẽ tự giác chút, tự biến đi ngay.” Cô Tâm Ngữ hấp háy mắt, tâm tình cực tốt, xem ra trong lòng anh trai, chị dâu vẫn quan trọng nhất. Cô vốn cho rằng bản thân sẽ rất ganh tỵ, nhưng bây giờ cô lại thật sự hy vọng anh trai có thể thật lòng đối tốt với chị dâu, đem cô em gái là cô quên đi cũng không sao, suy cho cùng hạnh phúc của anh trai là quan trọng nhất, huống hồ bản thân cô cũng có người yêu thương, không đúng sao?
Cô sà vào lòng chồng chưa cưới nói “ Chúng ta đi dạo phố chút đi !”
“Muốn đi cùng không? Nếu không muốn đi, anh đưa em về.” Cố Thịnh cúi người ghé sát bên tai cô nói, lo sợ cô quá mệt mỏi.
“Đi, em muốn đi.” Tả Tình Duyệt cũng không suy nghĩ trả lời, nếu thật sự để hắn đưa về bọn họ lại có cơ hội ở riêng, điều này lại càng bị Tiêu Ngữ trêu chọc !
“Vậy được anh sẽ đi cùng em.” Cố Thịnh đương nhiên là không bỏ qua cơ hội được ở bên cô, lúc này đem tất cả việc ở công ty vất sang một bên, đằng nào thì cũng có các giám đốc bộ phận ở đó, hắn chỉ cần phụ trách quyết định sách lược là ổn, nghĩ đến mối quan hệ của hai người đã tiến thêm một bước, việc hôm nay chớ để ngày mai, đạo lý này hắn hiểu !
Cận Hạo Nhiên và Tiểu Ngữ đối với hành động của hắn hiểu rõ như lòng bàn tay, 4 người đến khu mua sắm. Đây là sản nghiệp của họ Cố, giám đốc thấy Cố Thịnh tới một mình, vội vàng đến nghênh đón. Cố Tâm Ngữ tâm tình rất tốt tùy ý lựa chọn đồ, ngược lại Duyệt Duyệt chỉ chú ý bước đi, ngay cả mặt cũng không dám ngẩng lên.
Cố Thịnh bước đến bên cạnh cô, tự nhiên như không có gì khoác vai cô, cô muốn giãy ra, nhưng nghĩ đến khung cảnh nơi công cộng như vậy, nếu như gây ra sự chú ý, cô càng thêm khó xử, chi bằng để hắn ôm vai cô như vậy.
Cố Thịnh đoán chắc cô sẽ như vậy, trong mắt lộ ra tia đắc ý, nhưng đối với việc cô cứ cúi mặt xuống, điều này khiến hắn không hài lòng, nhìn thấy Tiểu Ngữ mua sắm, giống như phát cuồng, thì hy vọng cô cũng sẽ tham gia “ Đi cùng anh chọn mua cho các con vài món đồ được không?”
Cố Thịnh biết chỉ cần nhắc đến các con, cô sẽ thả lỏng bản thân ra. Quả nhiên, Tả Tình Duyệt không có lí do từ chối, dù sao hắn cũng là ba tụi nhỏ, mua đồ cho các con là tấm lòng của hắn. Cô biết các con nhận được quà của hắn sẽ rất vui sướng!
Không muốn các con thất vọng, cô gật đầu, hai người hướng về phía đồ cho trẻ con, đột ngột cô nhìn thấy một khuôn mặt rất quen thuộc, bỗng sững người, đúng lúc ánh mắt người đó cũng đang nhìn cô.
Trần Nhân Như không ngờ tại đây có thể gặp Cố Thịnh và Tả Tình Duyệt. Sự đố kỵ ganh ghét của 5 năm trước lại trỗi dậy trong cô, cô không nghĩ rằng bản thân mình tính lên tính xuống, cuối cùng cũng không có bất kì sự hồi đáp nào, Cố Thịnh vẫn là của Duyệt Duyệt!
“Xin chào Cố tổng tài, rất vui gặp anh tại đây, anh đi dạo với vợ ư? Cố phu nhân thật đẹp quá…” Người đàn ông bên cạnh Trần Nhân Như là ông chủ của một công ty nhỏ, từ lâu đã rất thần tượng Cố Thịnh, có thể gặp được hắn ở đây, hắn ta đương nhiên phải tiếp cận thần tượng của mình, đồng thời cũng kỳ vọng có cơ hội được hợp tác làm ăn với Cố Thịnh.
Cố Thịnh khẽ nhăn mặt, đối với người đàn ông trung niên béo phì trước mặt thấy có chút phiền, lại nhìn qua người bên cạnh là Trần Nhân Như, ánh mắt tỏ vẻ khó chịu “ Tôi hình như không quen ông !”
Gương mặt người đàn ông đó có chút ngượng ngùng, nhìn thấy ánh mắt của hắn đang nhìn Trần Nhân Như, không khỏi cau mày, không lẽ nào Cố tổng tài lại có ý với tình nhân của ông?
“Xin chào cô thư kí cũ của tôi.” Cố Thịnh nhếch nhếch lông mày, năm năm trước, cô ta bỗng dưng biến mất, sau đó hắn mới biết, người phụ nữ này có làm vài chuyện ám muội, đồng thời hắn cũng biết Kiều Nam đã thay hắn, thay Duyệt Duyệt cho cô ta một bài học rồi.
Bị ánh mắt như thế của hắn nhìn, Trần Nhân Như có cảm giác giống như bị hắn khinh thường.
“Không ngờ hai người quen biết…..” ông cứ nghĩ có thể dựa vào Trần Nhân Như để có chút quan hệ, nhưng lại nghe đến âm thanh trong trẻo của Cố Thịnh lần nữa cất lên, dập tắt toàn bộ hy vọng của ông ta.
“Không chỉ là người quen cũ, mà cô gái này đã từng làm hại vợ tôi. Món nợ lúc đó vẫn chưa tính ! Này ông, cô ta là gì của ông?” Cố Thịnh nhếch nhếch lông mày, đáy mắt phát ra một tia sắc bén, chứa đựng sự lạnh lùng khiến cho người khác không rét mà run.
Người đàn ông đó vừa nghe lập tức đẩy tay cô ta đang khoác trên cánh tay mình ra, lập tức vạch rõ quan hệ “ Không là gì của tôi cả, tôi với cô ta không hề có bất cứ mối quan hệ nào!”
Vốn muốn nghĩ dựa vào Trần Nhân Như kết thân với vị vua của giới thương gia này, ai ngờ cô ta lại là kẻ thù của Cố phu nhân, ông không muốn vì một cô tình nhân bé nhỏ mà liên lụy đến sự nghiệp của bản thân.
“Cố tổng tài, tôi không làm phiền anh và bà xã đi dạo nữa, tôi đi trước!” ông ta vội chạy, vứt lại Trần Nhân Như đứng lại với khuôn mặt xám xịt.